A little girl in a big world

Linh. Kiel Ruan. 20 tuổi có lẻ. Sống lí trí nhưng dễ bị cảm xúc tác động. Luôn quay cuồng trong nỗi bất an ngốc nghếch...để rồi chết ngạt trong những mâu thuẫn của bản thân.


Tumblr

Google+

Facebook

Blogspot

Tháng Sáu trời mưa

Chủ Nhật, 16 tháng 6, 2013

Tháng sáu này trời mưa dai dẳng, bất kể lúc nào khi tôi vén chiếc màn dầy lên đều nhìn thấy một màn mờ mờ trên kiếng thấm đẫm nước. Gió thổi lùa qua những chiếc móc quần áo ở trên giá phơi nghe đinh đang đinh đang. Tôi thường pha một ly cà phê, nắm chặt hai lòng bàn tay vào thành ly, cảm giác âm ấm lan dần lên đầu các ngón tay, đánh thức từng dây thần kinh ở trong người râm ran râm ran. Tôi nhớ đã từng đọc ở đâu đó, nhiệt lượng của một ly cà phê nóng hổi bằng nhiệt lượng của một nụ hôn kéo dài một phút. Có cảm giác từng giác thần kinh như được vỗ về ôm ấp bằng những chiếc hôn. Đã lâu rồi tôi chưa từng hôn một người. Chỉ thỉnh thoảng uống một ly cà phê để tìm cảm giác thân quen lấm tấm trên từng gai lưỡi, nóng ấm và thơm lừng. Điều giống nhau giữa một ly cà phê nóng và một người tình phụ có lẽ chính là cảm giác đắng nghét đến nghẹt thở sau vị thơm tho kia. Đắng nghét đến đau lòng. Xót xa.

Gió hôm nay thổi mạnh, hất tung chiếc ga giường màu be đang phơi trên sân thượng, cuộn chặt một chậu hoa hất tung ra xa vài tấc rồi rơi xuống vỡ tan. Chậu hoa sứ màu đỏ lựng lăn trên mặt đất, đất không ngừng trôi lan ra. Cảm giác lạnh lẽo chen ngang vào trong hơi thở, bất giác tôi lại thấy buồn vô hạn. Điều dung dưỡng nỗi buồn một con người là cô đơn ở trong lòng, hơi lạnh bất giác lại đem sự trống trải mênh mang đến nao ruột kia về vây kín lấy. Tôi muốn lấp trải lỗ trống rộng hoác ở trong lòng, bằng nụ hôn phớt lờ với một người lạ, bằng một ly cà phê nóng hổi, hay một điếu thuốc Malboro vỏ xanh đen. Trên hộp thuốc lá có quảng cáo một dòng Unexpected power, là sức mạnh không ngờ. Sức mạnh không ngờ của một điếu thuốc là làm ấm lòng mỗi khi trống rỗng. Tôi chẳng biết điều gì cứ khiến con người ta phiền muộn mỗi khi mưa về, hay chỉ những con người sống nhàn rỗi như bản thân tôi không thiết tha gì yêu thương mới cảm nhận được không gian đặc quánh đầy mùi vị bi thương này.

 Chiếc ra giường màu be đã lấm lem bùn đất, chậu hoa đã vỡ không thể dùng được nữa, hay cơ thể nhuốm đầy dư vị buồn chán này không thể tự trấn tĩnh được mỗi lần trời mưa. Những ngày xưa trong trẻo thanh thoát đã nhuốm màu vàng úa. Cơn mưa dưới ánh nắng vô chừng đã nhuộm kín cả không gian, khu phố như những khung ảnh hoen ố màu thời gian. Tôi muốn rít một điếu thuốc, hớp một ngụm cà phê, cột màn và mở cửa bước ra sân… Thấm ướt cả thân người.

Tháng sáu này, mưa gió kéo nhau về khu phố nhỏ này, xáo động không ngừng một con người.

Tịch viết - Tháng Sáu trời mưa